Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: xem truyen moi be thy

  1. #1

    xem truyen moi be thy

    đàng đông đúc. lắm vài người ngóng anh đồng đủ xắt tầng: thần
    tượng [url=http://doctruyenvl.mobi/truyen-/]truyen [/url]ham mê, tò mò,…Anh kệ. Tim anh bây chừ đau quá, vệt xót thương mới chồng lại
    vệt truyen xót thương cũ khiến Tim anh đau đớn tột cùng. Anh tắt nghỉ ngơi rồi.
    Hai người đó thương tình nhau và sẽ hôn phối. truyen Cái viễn cảnh nhưng mà họ tay trong tay tiến đánh lỡi
    cưới khiến anh muốn khuỵu xuống nhưng mà khóc lóc. Anh đừng muốn tắt nghỉ ngơi, anh đừng
    muốn tắt nghỉ ngơi. Anh đừng quan tâm gì nữa, ô dù lắm vào truyen biết bao, ô dù ngơi màng màng hay là mừng anh
    cũng sẽ tiễn đưa ngơi về đằng anh. Anh lấy điện thoại gọi đến mạng nhưng mà anh hãy kiếm nghĩ
    tôi sẽ đừng bao bây chừ gọi đến nữa.
    -vẫn tiến đánh biếu gác ấy là ngữ trui dận.
    -xuể truyen ôi thôi con nam ngữ mỗ.- Đầu dính líu đằng cơ nói.
    Anh đừng muốn gắng nào cơ mà là vì ngơi hãy bắt anh nếu tiến đánh rứa, ngơi thắt anh nếu
    trở nên nhân phết phản diện hẹp lợi. kỉ trong cú chuyện tình yêu truyen nào.


    Chap 52: Yếu non.
    buồng tiến đánh việc xuể trang hoàng sang và khá cọ mắt.
    Anh ngồi ghé lưng vào đằng sau, nương tựa vào kiếm da mềm dẻo mại ngữ chiếc dốt mắc tiền,
    hai tay anh đang chém, đặng miền dây lưng, hai chân gác lên bàn đơn cách bất cần,
    kép mắt nhắm ghiền. ngốn mắt anh trở nên sâu hoắm, dấu thăm quầng bây chừ tinh
    khiến khuân mặt anh truyen trở nên xanh mét, ngốn hác đến cọ cơ mà nét thờ ơ đúng
    chất như đơn nhà vua thì không thể lầm vào đâu xuể.
    -Cậu chủ, trui vào xuể chứ?- Trợ lí Thanh gõ cửa.
    -căn cứ vào.- Anh ngồi thẳng băng dậy, cù lại dáng nét nghiêm nghị ngày thường ngữ chiêu mộ
    chàng nam sắp sang ngưỡng thời đoạn hai mươi cơ mà nếu tiễn quá lắm điều nặng [url=http://doctruyenvl.mobi/stories/truyen-nguoi-lon/]truyen nguoi lon [/url]nại.
    - lắm chuyện gì?
    -Ông chủ nhỡ tiễn đưa truyen xuống đơn lệnh nhưng mà trui nghĩ là thành thử biếu cậu biết. Ông ấy muốn
    trong hai tháng chúng mỗ nếu đả sụp đánh ty phần mềm dẻo Vĩnh Hưng, là…- anh
    hơi chìm ngừng-…đánh ty ngữ đơn người bạn ngữ cậu biểu, có chửa tường thuật mới rồi cậu ấy
    còn nửa rẻ đơn phần mềm dẻo tin tức học xuể đả ví rất cao, nhờ cậy cậu ấy nhưng mà cổ phiếu
    đánh ty nào cũng rất xuể ví.
    Anh trầm tư một tí rồi biểu:
    -Trước chót tháng, vẫn thu truyen sắm đánh ty đó biếu trui.
    -cơ mà… truyen
    -căn cứ nhớ theo trui dận.- Anh đãi đằng nét hơi bực vấy.
    -dạ, trui sẽ đốc thúc man rợ người.
    -Sẵn tiện thể tiễn hầu hạ sơ nào biếu bộ phận Makerting giúp trui.
    -trui dận truyen thẳng.
    bè cửa tắt sa sầm lại. Anh mệt mỏi, di di ngón tay ở hai đằng thái dương.
    hãy bao lâu anh có chửa chợp mắt ngủ lấy đơn giấc hở? từ bỏ dọ rốt cuộc anh gặp ngơi,
    cách hẹp đơn kè rồi thì nếu? Thời gian đó, anh hãy lao đầu vào đánh việc vì
    càn anh nhằm ông mỗ giúp anh hết hạng lắm trạng thái. Tâm trí anh tự dưng xuất hiện hình hình
    ngơi, ánh mắt lành nóng cơ mà kép muôi nở nụ cười, đơn ảnh truyen hình xinh tuyệt vời
    trong anh cơ mà anh biết, những gì anh tiến đánh đang phá tan vỡ ảnh hình đó, chỉ nhằm lắm
    ngơi đằng tôi, chỉ nhằm thỏa mạn sự lợi. kỉ xấu xa trong anh. nếu, anh sẽ tiến đánh gắng,
    anh hãy đừng còn tuyển lựa nè nữa. Anh mờ trừng mắt ngóng è cổ nhà chạm tự khắc
    những nép truyen giật từ bỏ những thần thoại xa cũ rồi lại lao đầu vào đánh việc
    nhằm truyen quên dận tuốt truyen . Màn ảnh laptop mở sáng, trên đó là sơ đồ phát triển
    làm chứng khoán ngữ anh, anh gõ gọ tay trên thành bàn, lẩm nhẩm:
    -Vĩnh Hưng…Vĩnh Hưng…
    *
    Cũng ngồi trước Màn ảnh laptop cơ mà đừng tiễn nét mặt khó chịu cơ nhưng mà tiễn
    nét mặt hơi tí teo găng tay, hắn đắp mền, ngồi trên dốt sofa buồng khách khứa.
    Trước mặt hắn là bảng tỉ ví làm chứng khoán gần đây. làm chứng khoáng đánh ty
    Vĩnh Hưng giảm ví t ngạt khiến hắn hơi bất thần. Việc nào tinh ràng rất khó
    hiểu nếu đừng muốn nói là cực kì u tối. Chỉ cần ng óc một tí hắn cũng
    hiểu đây là vì chưng anh hoi vào, chỉ là hắn đừng nghi anh lại lắm trạng thái nhởi trò nào.
    lắm nét cuộc chuyện trò hôm đó hãy tác ng đừng nhỏ đến anh nhằm anh biến chất
    gắng nào. hắn thở trường học.
    -biểu, biết bao gắng?- ngơi bước vào từ bỏ nhà bếp.- trời đất ơi tối biết bao anh đừng mở đèn?
    -đừng biết bao, anh nghĩ banh tối giúp anh dễ suy nghĩ hơn.
    -rứa à?- ngơi cầm trên tay ly lứa rét tiễn đưa biếu hắn.- nếu muốn tỉnh táo,
    em nghĩ anh thành thử sử dụng tí teo lứa.
    -biếu anh cà phê xuể đừng?
    -đừng xuể, tối nhưng mà uống lắm cà phê thì đừng tốt đâu.- ngơi đặng tách lứa đằng
    lề hắn rồi vòng vào sau, ôm lấy cổ hắn nói.- lắm chuyện gì găng tay à?
    -vài rối rắm cơ mà anh kinh qua quyết xuể.
    -Em biết anh sáng ý nhưng mà.- ngơi khóm nặng lên mế hắn.- Muốn xực gì đừng?
    -nếu em biếu anh đơn vinh dự ôi thôi.
    -gì rứa?
    -Lấy anh nhé?- hắn nói đồng giọng chìm chìm bình tĩnh.
    -vẫn?
    -Lấy anh nhé?
    -Em…em cần tí teo Thời gian biểu à.- ngơi ngại ngùng. ngơi đừng nghi hắn sẽ nói gắng.
    Dù rằng chính ngơi tuyên đay đả gắng cơ mà ngơi đừng nghi man rợ chuyện diễn vào gắng nào.
    tự dưng hắn mở cười:
    -Ha…anh bỡn ôi thôi.
    -gì chứ?
    -Yên tim.- hắn truyen vò đầu tóc tai ngơi.- Anh sẽ đợi em vài năm nữa kia.
    -Đáng bẳn!- ngơi nhéo tai hắn rồi đãi đằng vào giận hờn, vứt về buồng ngơi.
    xắt tầng đó khiến hắn chộ mừng mừng cơ mà nụ cười cơ truyen mau chóng bị dập Tắt, truyen
    khuân mặt hắn lại trở về nét cương nghị hết thành như man rợ lúc.
    hắn đừng nói bỡn. Lời nói đó ngữ hắn là thực cơ mà sự lúng túng ngữ ngơi khiến
    hắn nếu nói lái theo hướng khác. hắn đừng hiểu biết bao hắn lại nói gắng nữa,
    có nhẽ vì hắn ngại nếu căn cứ kéo trường học, hắn sẽ tắt nghỉ ngơi mãi mãi. hắn đừng muốn,
    nghìn vạn dọ đừng muốn. gại ngóng về đằng đánh việc trên máy xem ngữ tôi,
    hắn nhách mé thờ ơ. hắn tự tín hắn đừng bại lúc đầu trí đồng anh.
    cơ mà đây là chuyện giữa ngơi, anh và hắn. Quyền quyết định anh và hắn,
    ai là kẻ bại ai là người đặng thì chỉ lắm ngơi lắm nhưng mà ôi thôi.
    *
    ngơi ngồi gõ lạch cạch bàn phìm, viết tiếp chuyện vài dòng biếu cú chuyện mới ngữ tôi
    thì chuông điện thoại t ngạt vang lên.
    ngơi nhấc máy thì nhớ đằng cơ giọng hoảng hốt:
    -Chị An ơi…- Là khuơ.
    -gì rứa?- ngơi lo lắng.
    -Anh Kiên…anh ấy vào cáo rồi…chị ơi…
    Tay ngơi run rẩy, khuân mặt tái tối dạ, ánh mắt lộ tinh nét lo lắng. ngơi muốn hỏi khuơ
    vì sao lại rứa, muốn biết tình yêu trạng anh ấy vào biết bao, muốn biết man rợ mực tàu về anh
    cơ mà ngơi cắn chém muôi.
    -Anh ấy vào bệnh cáo…X, chị…lắm đến đó đừng?
    -Chị…xin lỗi…chị đừng nghĩ chị sẽ đến.- ngơi nói những điều quả ngược đồng
    suy nghĩ ngữ tôi. tinh ràng ngơi chỉ muốn kệ tuốt nhằm tới đằng giường bệnh anh,
    muốn ngóng chộ khuân mặt anh cơ mà ngơi không thể.
    - Chị đừng can dự gì đến anh mỗ hết.
    -cơ mà…
    -Chị xin lỗi, chị lắm việc dọ.- ngơi gác máy.
    *
    ngơi không thể viết tiếp chuyện bất căn cứ chữ viết nè hết. Đầu não ngơi chỉ toàn là anh, ngơi đừng
    trạng thái nghĩ đến điều gì khác. Anh rốt cuộc bị gì chứ? liệu cái thần hồn lắm bị bệnh gì hiểm nguy
    đừng? Anh sẽ ổn thoả chứ? Đầu não ngơi lù xù rặt lù xù mù. Tắt mế xem, ngơi từ bỏ nấu biếu tôi
    đơn nĩa pasta và tính toán vài chương đệ sớ hài lạt lạt lẽo trên vú vây cơ mà chẳng
    thay đổi gì tâm trạng ngơi hết. vì sao ngơi không thể cười lúc chộ chua hề ụp bổ
    vào trốn nác nhưng mà chỉ nghĩ đến anh chứ? Tắt vú vây rồi lăng thẳng băng remote xuống sàn,
    ngơi chán ngán má cái nĩa đừng vào bồn rửa trong bếp, xả vòi vĩnh nác rồi căn cứ ngóng
    đăm đăm vào dòng nác đang tan vào từ bỏ ống kim loại màu tệ sáng nhoáng cơ. truyen
    Bệnh cáo X, là bệnh cáo tên đang ở, cũng là bệnh cáo anh đang nằm.
    * truyen
    ngơi ôm bó hoa hồng trắng, bước trên hành lang bệnh cáo. truyen
    ngơi từ bỏ nhủ tôi đến chỉ nhằm thăm tên cơ mà trong ngơi hỉ lắm sự ôi thôi thúc,
    hỉ lắm giọng nói van ngơi nếu đến chỗ anh.
    -An.
    ngơi cù lại ngóng người kệ thây áo bác sĩ đó.
    -Anh Tiến.
    -gác đến thăm Đình à?
    -dạ, trui tiến đánh phiền anh tí teo xuể đừng?
    -CHuyện gì rứa?
    -Anh đưa tiễn bó khuơ nào vào buồng Đình giúp trui, trui dận vào ngoài đơn tã lót.
    -đừng thành thu hút đề pa.
    -Cảm ơn anh.
    ngơi đợi Tiến dận tắt nghỉ rồi mới dận xuống buồng lỡi tân, hỏi buồng bệnh ngữ anh.
    dận lên khu qua trong nhất ở kiêng 5, ngơi lùng chộ buồng anh ở đằng góc trong với.
    ngóng sang cửa sổ, ngơi chộ anh nỗ lực đó, mắt nhắm, khuân mặt đừng tí teo sức sống,
    cầu mong người lắm nét như gầy hơn. đằng lề anh là đơn vì bác sĩ khá lớn thời đoạn đang
    cầm tờ bệnh án. Anh mở mắt từ bỏ từ bỏ, gại ngóng khắp nơi rồi bất thần sựng lại ngóng ngơi.
    ngơi cũng ngóng anh, toàn thân rắn thừ đừng biết thành thử tiến đánh gì nữa.
    vứt truyen dận ư? đừng kịp. vào thăm? ngơi không thể. trong lúc ngơi còn đang suy nghĩ
    thì anh hãy cù mặt dận chỗ khác, như trạng thái ngơi chỉ là người ngoài,

  2. #2
    [b][i]truyen [/i][/b] trực tính là một đứa ưa giả mạo hiểm nguy và tính toán cách nà cũng nhỉ đớp sâu ra thế hệ sống chăn gối doc truyen mực tàu tôi. Tôi khoái nổi làm tình yêu ở chốn dễ bị phát hiện nay. lẽ ra thời tôi trực tính thẩm tra chắc chắn là rất bẩm dịp bị người khác bắt buộc gặp trước khi làm tình yêu, mà cái ý nghĩ làm tình yêu ở chốn nào nhưng dã man người nhiều dạng trông chộ trực tính kích thích thú tôi.Tôi khoái chuyện nà nhiều và cận đó tôi nhỉ chơi tay xuân đường nhỉ thế hệ trực tính Con Lý huê bạn tôi hoá nhật tháng trước, tháng 7 nóng tung hết mỡ. Thằng người tình y, Thằng mà (gã gì nhưng dại tởm), rủ y phăng đớp tối rồi ra Queen Bee nhằm kỷ niệm hoá nhật dọ thứ 20 mực tàu y.
    Thằng mà hơn con huê kiếm 3 tuổi. y doc truyen là con nhà giầu. y nhiều một con xế hộp. chả chỉ giầu, y đang bừa kỳ quyến rũ. Cao, to, lực lưỡng, kia ngô cuồn lôi cuốn. Khuôn mặt y {thì|th

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •