gì mơ tưởng can dự tới giấc nằm mơ kỳ cục cằn với Hưng hôm nào là. Hưng tuy đương phắt học, mà nhìn lực vóc mực tàu hấn bên ngoài cũng lớn to dềnh dàng như nhột người vẫn to và trong giấc nằm mơ, Hưng vẫn [url=http://doctruyensex-nguoilon.blogspot.com][size=6]truyen [/size][/url]trần trụi đặng tặng thân kè xát ra những miền mẫn cảm mực tàu gì và toàn ràng quá, gì cũng vẫn bi kích hích tới tứa đẩy dâm thủy bên trong kẽ lồn. gì hình dung ra đặng phần nào là kích thước và hình hài mực tàu bộ phận hoá dục con trai mực tàu Hưng. ngơi cũng sẽ rất bự rất dài và rất lớn chớ làm chứng vừa. Nêu dưng sau nào dám đãi đằng tình ái và dám làm chứng minh Hưng xót thương gì một cách vậy dạng thời chắc gì sẽ chọn Hưng công người yêu đầu thế hệ và hai người sẽ tiến tới dứa nhân dịp. tìm đó, gì sẵn sàng tặng Hưng công bất cứ điều chi trên thân mực tàu nàng, Hưng muốn chi cũng đặng, Hay là Hưng giò công chi khác, chỉ cần ung dung tự chết đút cái đầu dương phẩy mực tàu Hưng ra cái lỗ són âm hộ luôn luôn ngứa ngáy mực tàu gì như hiện nay thời gì cũng sẵn dạ, gì “tặng” Hưng tức khắc. vày, gì cũng có dành rất lắm thiện cảm tặng Hưng mỗi một hồi hương Hưng nom gì say đắm, nom như ngây nhỡ ra, mà tới tã hái đứa chạm bình diện rau thời Hưng phung biểu hiện đặng lãi chi gì công biết bao dám bật lãi trước. Bạn với khoảng với rau, gặp gỡ, chào hỏi rau mừng vẻ là chuyện thường tình ái, đâu có biểu hiện đặng chi khác văn bằng. mà tự nhiên trong dạ, gì vẫn có lắm ý tứ với Hưng và phải gì giò nghĩ sây thời Hưng cũng rất thiệt gì, hích một cách khôn cùng kín bặt nữa kia! Bởi những tã ngẫu nhiên chạm bình diện rau, Hưng chấy như trời trồng, đứng trân trân nom gì như người tắt nghỉ trí, dầu tặng gì có bật ngõ kì cọ một nụ cưới thực dễ yêu, thất thân thể ái, thời Hưng, trời đất ơi Hưng ngốc quá, giò chịu tĩnh tâm đứng lại, cố gắng lấy tay gì năng nói với gì vài lãi, gì sẽ đãi đằng tặng Hưng biết vè thiện cảm mực tàu gì dành tặng Hưng thực dạt dào tha thiết, vày nói tặng với, trong đáy sâu tâm trí mực tàu một người con gái kép mươi, gì vẫn sẵn sàng xót thương Hưng tắt nghỉ rồi. Hóa thành thử, trong những tã cô đơn mộng mơ, gì vẫn có tã nằm mọng quờ quạng dưng, vẫn với với Hưng trong một cảnh trần trụi, tuy vẫn trần trụi mà rất là thánh thiện, đâu có ‘ám những làm việc loàn cuống như rỏ huynh với anh Trung năng như gì nhang công với anh Hoàng. vì sao giữa hai con người, một trai một nữ cứ giả dụ dứa hít liếm láp bú và giao hợp hai bộ phận hoá dục với rau. dễ thường họ giò biết đớn đau là chi ???


Nghĩ miết rồi gì [url=http://truyennguoilonbihiep.blogspot.com]truyen hay nhat [/url]ngập dần ra giấc ngủ. trong giấc ngủ bứt ra cái vẻ, gì lại nhá tới Hưng, lại chiêm bao chộ Hưng cũng đương trần trụi và thẻ lưới ra liếm láp sâu coi trọng âm hộ mực tàu gì đặng đến hồi hương gì tỉnh Đáy quần xì-líp lại ướt cũng lênh chà chất nước ngai vàng ngái lờn lờn. gì lại giả dụ phắt ra phòng thủ hoá rửa ngơi phắt tặng khỏi bị nhớp nhúa, tặng những sợi lông khỏi bị dây bết ra rau.


bữa nay ngày lễ, đặng nghi ngờ học gì giò biết công chi, cứ hết phắt ra lại phắt ra quanh quẩn quanh lẩn quẩn, đọc sách mãi cũng chỉ là những củng chuyện mực tàu tiểu thuyết giáo lơi là nhỉnh vẩn quơ gì nghĩ tới Quỳnh, chắc ngơi vẫn trên dưới cách đặng tới nhà anh chị Trung, có hồi hương ngơi mừng chơi công bếp với chị ấy. Gặp tã chị giả dụ ra khỏi nhà là ngơi với anh Trung cứ an nhiên cơ mà hoẵng rau ra giường nồng nặc yên tĩnh ái ân vày gì Trung chứ có téo nghi ngờ chi.


Phần khác, gì cũng im trí tặng rằng anh Trung vẫn có gì cũng vẫn là quá dôi thỏa mãn hoá lý đương lực đâu nữa cơ mà lăng loàn trai gái. vả chăng dưới mắt chị Trung, rỏ Quỳnh đương thơ ngây dại khờ, ngơi cũng có vẻ khó khăn rắn đẩu ra dáng, dễ chi ngơi chịu hiến dâng vô cớ tặng một ông bố vẫn có vợ, vẫn hưởng thụ thẳng băng trải qua chật đủ như anh Trung.


quả nhiên, chị ấy vẫn nhầm Chị vẫn bị một con bé ra vẻ thơ ngây chẳng những dễ dàng trải qua bình diện, ngơi đương biết cách chơi thái dương anh Trung kì cọ cách công tặng anh Trung dần dần khô khan nông hoá lực vày miệt mài giao hợp thẳng băng với ngơi. chứ thế mà, những tã gắn đáy. mỗi một hồi hương chị lên cơn muốn anh giả dụ công tình ái, thời anh Trung như người vẫn tắt nghỉ hết hứng con cặc mực tàu anh giò rắn lên đặng mau chóng như man di lượt, công tặng chị Trung nghô nghê giò biết, mà anh lung hiểu ý, anh vội vàng giảng giải như đặng tủ dấu khuyết điểm mực tàu tao :
- tã nào anh công việc hơi lắm bởi vậy có téo mệt mỏi em ch!u khó vuốt ve và bú nổ một tã lâu anh có dạng công đặng liền thôi.


Chị Trung tin cậy thực lãi chồng, chị trần trụi bò ngơi lên người anh Trung đặng “giúp” tặng anh Trung bình phục hoá lực, chị nút nhác dứa môi và bú cái đầu con cặc mềm mềm mực tàu anh Trung tặng tới hồi hương máu tụ lên càng rắn, gì mới ngồi chồm hỗm trên dạ anh, trạng thái bóng hai háng ra cầm cố lấy cái xong xuôi gân “khổ thân” mực tàu anh Trung cơ mà tốt đúng ra cái lỗ mực tàu chực, chị ăn nhịp dộng lên dộng xuống tặng tới tã các gân máu anh chân thực sự đặng tã hoá/ anh mới ra tay tiếp chuyện các cút vụ giao hợp mực tàu một người chúng anh đành giả dụ gia nhập cược, đành giả dụ mút bú cái liệng, kép vú, lỗ lồn vẫn quá quen thuộc mực tàu chị Trung. Anh từ bỏ nhủ :
- “Lồn nào là cũng là lồn! lỗ nào là những là lỗ! chiều nào là thời cũng một bặn tinh lực sẽ giả dụ xuất ra. thôi thời tham dự tức tốc tặng vợ khỏi nghi ngờ cũng là một cách đổi thay giữa hai thể xác, tuy rằng một to một bé, một mới một quen, mà nước nôi lông lá, kẽ núi cũng chi như rau, kẻ rắn người mềm…”


Anh Trung ngầm ngấm nghĩ rồi tích cực tham dự liền cược [url=http://truyensex-truyen.blogspot.com]truyen dam [/url]mưa mây với với vợ nhà. Chính nhờ vả thế mà những cược công tình ái với vợ tự hồi hương anh Trung bướng sê hoá lực tặng gác học sinh dứa như múi mít vẫn giúp anh Trung trên dưới ra đặng cuộc phong thái mực tàu một con tuấn rnã giai nền nã khôn cùng vày cây tinh lực tồn tích trữ trong thân clja anh giò đương quá sung mãn đặng có dạng dễ bị khích ng tới giả dụ vụt (ng5) ra liền. nhờ vả thế mà chị Trung dtì có tham dầu có chế biến ra bao nhiêu cách gắng giao hợp tự nằm ngửa nằm sấp, bò lum khum năng đứng trạng thái hai háng năng mút bú anh Trung tận tâm tới như gắng nào là thời con cu mực tàu anh vẫn thăn nhiên nhấc như quả ngô, cứ hùng hực, hùng hục cơ mà nức cơ mà thọc ra kéo ra tới mỏi rời rã thuộc cấp cơ mà anh chưa muốn thôi là chị Trung cứ việc… ngút, có lắm tã chị thừ quá, muốn kết thúc cược chơi:
- ra chưa nỗ lực anh Em mệt muốn chắc trưởng hơi ra rồi. Em vẫn rên lên tới kiền bốn dọ, biết bao anh đương vẫn chưa ra. Anh Trung khoái trá mỉm cười:
- Anh vẫn nói rồi đó! Lâu nay chú tâm công việc tuy người mệt mà khả hay giao hợp mực tàu anh lại bền bỉ hơn trước rất lắm, em muốn kéo dài bao lâu anh cũng bề em hết. Làrn nữa phắt em, phải em chộ mỏi thời tao đổi thay kiểu khác. Nói rồi anh tảo lưng chừng tặng vợ nằm sắp xuống, chị Trung hiểu ý, chống hai đầu gối xuống bình diện giướng tặng chổng cái mông đít thòi lòi trưởng lỗ đít lỗ lồn chật lồng lá ra đằng sau. Anh Trung qùy trạng thái hai gối trên giường vòng luồn hai tay xuống dạ vợ cơ mà nấm lấy hai cái vú mực tàu gì Trung công điểm nương nhờ tặng anh đút con cặc tự sau phóng đến Chị Trung lè lưỡi ra thở hổn hển trong cách chơi như chó nào, cái đầu mực tàu gì bày gặc trải qua gặc lại, gì cũng chống tháng hai phe tay dùng lực bạo hất ngược cái đít ra đằng sau đặng tặng con cu anh Trung có dạng chìm kín thực sáu ra cái cửa tử cung nằm sâu trong lỗ lồn mực tàu chị. Hai bờ mông lớn trọn.# chật vạch mực tàu chị Trung ướt dâm dâm thủy, nước lờn mực tàu gì chớ giò giả dụ mực tàu anh Trung vày anh Trung chỉ xuất toàn có một lượt, chỉ một lượt rồi ngoẻo luồn cái đầu “qui láp”.


đương gì thời cứ khoái phắt khoái lại lia phân. khoái đoạn, gì mặc nhiên đặng tặng anh Trung tiếp chuyện chạm trổ nghề nghiệp giao hợp, tới hồi hương hồ lực, gì lại khoái thêm một đợt tiếp kiến theo. mỗi một hồi hương gì Trung khoái là anh trung biết liến láu, khuôn bình diện chị nhăn toán đau yêu hai trú ngụ răng mực tàu chị nghiến lại, bạnh ra, những ngón tay mực tàu gì véo cào anh, có hồi hương tới rườm máu, thằn lằn lồn mực tàu chị cứ gắng, hất hất mãi lên tặng tới hồi hương tử cung mực tàu chị co thắt, bóp đến bóp lùi cái đầu cặc mực tàu anh Trung bên trong âm tôn giáo hạnh quá thời anh đành chịu bại liệt cược và tinh lực thóp bạo ra, nhây nhớt khắp với trên lưng chừng trên dạ mực tàu chị. Chị Trung nhá lãi anh nói cố gắng nào là:
- tinh lực bầy ông cũng như phụ nữ bồi bổ và tinh khiết, em chớ đặng tặng nổ khô khan phắt, hoài, mút lấy cơ mà thang chi như anh ngần thang hết nước lồn mực tàu em tứa ra nỗ lực.


thành thử chị Trung mau chóng xoay ngược gắng nằm ngửa tang lại quơ lấy cái dương phẩy lớn rắn đương xìu dần mực tàu anh Trung cơ mà nút lấy ngần giọt tinh lực đương 5ổt lại’ Giọt nước lờn nào là tự đầu cu anh Trung bắn tung trên người thời gì Trung xoê tay ra thoa lên khấp câng trên thằn lằn lồn trên bầy dạ no trọn.# phốp pháp mực tàu chị tặng ngơi “dưỡng da” như anh Trung thướng gì dẫn.


đó! gì đương biết đặng trưởng chuyện giao hợp mực tàu anh chị Trung chớ giò giả dụ chỉ có Quỳnh năng anh chị Hoàng. thốt nhiên biết bao tã nào. gì có quá lắm thời cơ đặng biết tới các hoá hoạt ngầm ngấm tại các gian riêng. gì biết, giò có ai cố kỉnh tình ái đặng tặng gì nhìn chộ. đó chỉ là sự vô tình ái cơ mà thôi. Tại nhà mực tàu anh Trung thời gì vẫn lắm phen vô tình ái nhìn chộ anh giao hợp với Quỳnh, cũng có một lượt gì tới nhà anh một tao ra một ngày lễ thức đặng lấy một cuốn sách vứt quên, cửa nhà anh chị tiền đạo chứ tắt, chứ găm, gì lại là chốn học sinh quen thuộc/ đẩy mực tàu vân nhà, gì vẫn nghe chộ tiếng thời thào rên xiết như những tã con quỳnh ra với anh Trung. bừa bãi chồng vẫn, gì ké mắt nom ra, lại thêm một lượt ám muội mày mặt trước cảnh hai vợ chồng anh Trung đương gấp giao hợp với rau. bụng gì đập bạo loàn rồ, nàng muốn bay ra phắt tức khắc, mà rượt lực níu kềo vô hình khiến hai bàn chân mực tàu gì như bị dây chặt chẽ trước cửa gian, giò công biết bao cất bước phắt được tặng tới tã gì chộ anh Trung ngã sụm xuống trên thân trần trụi ướt nhẹp mực tàu gì Trung, gì mới thất kinh, lấy tuyền lực cơ mà nhón nhén bước ra trong hồi hương hai anh gì giò hề hấn biết có gì tới nhà t nhiên.


đương bối cảnh tại nhà mực tàu gì thời giò cần giả dụ trình bày, Chị nhang với anh Hoàng, có dạng nói là ái ân mỗi một đêm, có hồi hương giò ái ân, hai người cũng nằm thắng câng bên rau tính hạnh vô tuyến truyền hình, mà hai phe tay mực tàu hai anh gì thời cũng thắt xéo lên rau, vòng trải qua trên thân mực tàu mỗi một người đặng cơ mà bóp cu năng sờ lồn một cách khích, cửa gian thời anh chị lại chỉ khép hờ, biểu công biết bao cơ mà gì từng nghe, giò chộ. biểu công biết bao cơ mà những tã sau nào hồn mai mực tàu gì năng bị chia hóa giò tập kết đặng ra chuyện học hành, lực khỏe mực tàu gì thời tính hạnh ra binh thường mà cũng năng mệt mỏi vày vẫn bi kích hích xuất khí rất lắm, trưởng những cơn nằm mơ ân ái giữa gì với Hưng cũng ngần công tặng gì thất dại tớp dào, tới đỗi, trong giấc nằm mơ mực tàu gì, gì vẫn tặng Hưng bú lồn, bóp vú và địt rất lắm lượt và lẳn nào là đũng quần mực tàu chấy cũng đều bị ướt sũng dâm thủy mỗi một hồi hương tỉnh giấc ngỡ ngàng trước một sự thực là giò có Hưng kì cọ xương kì cọ giết mổ đặng với gì thảo luận thể xác, mà gì cũng vẫn giao hợp với Hưng trong mường tượng rất lắm lượt.


một tia sáng lóe lên trong cái đầu kiêng bùng bất toan mực tàu gì:
- Hay là tao cứ “tặng” Hưng…


mà “tặng” ngơi kì cọ cách nào là dễ thường gì nóii toạc tặng Hưng biết, rằng gì yêu Hưng buồn gì sẵn sàng đặng Hưng rờ mó năng địt cái lồn mực tàu gì? trời đất ơi? công biết bao gì công đặng việc nào?


Hay là gì cứ thử liều đánh mạnh ngỏ ý một lượt tính hạnh Hưng có biết đặng bụng ý mực tàu gì.


một hôm, gì cố kỉnh tình ái ở lại giò với với các bạn phắt ra khỏi khoảng trong đó có Hưng sau hiện giờ tung trường học dể tính hạnh Hưng có vày chộ gì ở lại cơ mà phắt dạo, thời quả nhiễn, lưng chừng vòng tang lại kì cọ can sân trường học. nom chộ Hưng đoạn, gì mới tự tự bước ra khỏi khứa khoảng và Hưng vẫn nhìn chộ gì liền, mà cũng chi man di hồi hương, Hưng chỉ đứng đó nom gì cơ mà giò nói đặng củng chi thành thử gì đành cúi đầu bước chầm chậm ra khỏi cổng trường học đợi chuyến xe Buýt. Bất tụi gì nghe, lấy tiếng nói nhi nhí mực tàu Hưng:
- gì… gì!


gì kẽ khẽ mỉm cười vắt tặng lãi thăm hôi, xoay bình diện lại nom Hưng rất thân thể thiện đặng tặng Hưng có cớ tiến công. Hưng hỏi gì ở lại khoảng trễ công chi, gì tiếp chuyện qua loa tỉnh ngủ:
- gì trên dưới một lượng viết sa xuống gầm bàn trong hồi hương công bài bác bởi vậy ra phắt trễ đương hưng Hưng như bị gì hoạnh hoẹ khuyết điểm, ngơi luống cuống mãi mới đáp:
- Hưng… Hưng cố kỉnh tình ái đợi… đợi gì…


Rồi hai người nom rau mỉm cười, Hưng đánh mạnh mời gì phắt uống nước. gì nhận lãi liền. Và bề hôm đó Hưng cứ đẫn gì phắt vòng vòng chàng tới nơi nào là nhất dinh. rút cuộc gì đánh mạnh thực hiện ý nghĩ ngầm ngấm vẫn ngần nuôi nấng bây lâu, gì nói với Hưng có muốn hoẵng dùm gì phắt nhà Hưng vui mừng ranh mãnh ra bình diện?
- đặng? đặng đặng Hưng hoẵng gì phắt nhà, luôn tiện đặng tặng Hưng biết nhà gì nhân thể.


phắt tới nhà, gì ngửng nom đồng hồ cũng vẫn đương sớm, anh chị mực tàu gì sẽ giò phắt nhà trong tã nào. gì lấy nước ra mời Hưng uống và hai người nói tuyền chuyện bâng quờ quạng học hành mưa nàng chàng hoẵng lại téo khích nào là tặng tới hồi hương gì nói Hưng ngồi chơi đặng tặng gì ra trong gian trong vắt quần áo. gì cố kỉnh tình ái chọn bộ quần áo giò mấy kín đáo thường kệ thây ở nhà bước ra trong tã lưng chừng nom nàng như người tắt nghỉ trí, chỉ nói đặng ấp úng mấy củng:
- gì… gì… xinh xẻo… nhất trường học… Hưng Hưng. . . Hưng xót thương… gì nhiều.


vừa nói anh chàng vừa cúi gầm bình diện nom xuống sàn nhà nó như Hưng đáng e gì trị tao vày khuyết điểm nói bậy rơi tặng gì thực khó bội nghịch ứng tặng sự kiện dễ đường diễn tiến như trong dạ gì đương ước ao. gì đành nói với Hưng:
- Hưng uống thêm nước đặng gì phắt lấy.


Nói đoạn, gì quày quả xoay bước, uống cuống ra biết bao nàng đặng bàn chân bị vấp váp ngã chúc rắn chắc người xuống, khiến Hưng hốt hoảng bay tới nâng lấy thân mực tàu gì, gì cố kỉnh tình ái đặng kệ thây tặng Hưng muốn nâng gì cách nào là cũng nồng nặc. kép tay ắt mực tàu người con trai cơ mà gì hằng dành tặng bao thiện cảm, bạn học với khoảng chạm nhẹ ra phiến ngực mềm giò có áo chập mực tàu gì khiến Hưng vừa hích vừa lo, mà gì vẫn giò đãi đằng vẻ bất bình phẩm chi thành thử Hưng đành lắp ngô:
- gì công Hưng lo khiếp vía kinh hồn. gì có bị biết bao giò nỗ lực gì tự chết lắc đầu tia mắt mực tàu gì như tỏa ra muôn điều ng viên đặng tặng Hưng “tán thức giấc bá mồm”:
- gì xinh xẻo quá gì ơi!
nghe Hưng “tán” nhảm nhí, gì bật cười:
- gì biết rồi. biết bao Hùng cứ khen ngợi gì xinh xẻo. hữu dụng chi đâu kia chớ!
Ý mực tàu gì muốn nói với Hưng rằng :
- “gì xinh xẻo thời biết bao Hưng giò công tặng gì sung khoái phắt…”
Và Hưng, nghe đâu có ngu n lấm láp thời cúng tan vỡ đặng như nỗ lực. Hưng cố gắng lấy bàn tay nho rỏ mực tàu gì :
- Hưng. . . Hưng xót thương. . . gì nhiều, gì có biết giò?


vừa nói, Hưng vừa kéo tặng gì bước kề lại cận và trong kiêng kị cách thực cận đó, Hưng vẫn bất ngờ ớm chầm lấy gì cơ mà dứa láy dứa đặng trên môi, trên tắt nghỉ, trên gáy trên vẽ. trong tã dứa gì, đới mắt mực tàu Hưng nom xuống bên trong cái ngực no chật mực tàu gì đặng trần với hai cái vú són ra khôn cùng khơi gợi, giữa tã gì muốn cố kỉnh tình ái bắt buộc chặt chẽ người ra thân mực tàu Hưng đặng nàng trực nghiệm tính hạnh cái cảm giác kè kề sẽ như gắng nào là thời Hưng vẫn ghì đầu gì xuống tốt một cái dứa rồ mạnh trên môi công gì nghẹt thở giò nói thêm đặng chi.


Phần Hưng đương như người tắt nghỉ trí, hai bàn tay n’lư hai cục cằn than hăng phừng luồn sáu ra bên trong làn vâi áo ắt thoa bóp kép nhũ khuơ mực tàu gì, gì cảm chộ cơ điếng khuýp với mềm người ra đặng mặc tình tặng Hưng thám hiểm. Hưng luống cuống một đại hồi thời cũng công đặng những ng tác mực tàu hai con thú khác chi Hưng sút hấn trưởng cái quần chập màu tím mực tàu gì rồi khuỵu bình diện ra thằn lằn mực tàu gì cơ mà dứa hít như kẻ tắt nghỉ linh hồn.


hiện nay thời trưởng thân mực tàu gì vẫn bị Hưng phanh phui ra giò đương một miểng vải vóc, mà vế đằng Hưng thời vẫn chưa kịp cởi cái thất lưng chừng quần, trong hồi hương bước trong lồn mực tàu gì vẫn tứa ra với khấp và tâm trí mực tàu gì cũng giò đương tỉnh ngủ đặng ngu đo suy nghĩ như gì vẫn ngần lần chần nghĩ suy những tã thường ngày. có tức là, trong tã nào, phần lý trí sáng láng mặc nhiên mực tàu gì vẫn hoàn trả tuyền biến tắt nghỉ, chỉ đương lại có một thể xác sẵn sàng chờ đợi đặng đặng vùi dập rồ dại như gì vẫn ngần làm chứng kiến anh gì rồ dại cũng như sự rồ dại bất tận giữa anh Trung với rỏ Quỳnh.


Hơi thở mực tàu gì trở nên dồn dập là một bằng chứng báo hiệu tặng Hưng biết, tao sẽ bội nghịch mau chóng công tiếp kiến những chi. Hưng tham vội vã mò bụ bú mớm liếm dứa hít với khắp trên thân lõa lồ mực tàu gì công tặng gì tắt nghỉ điếng ngần tã và ngần chặp ngần tã nước dâm tự trong cửa lồn mực tàu gì tứa ra chật chìm. thân mực tàu gì chật đặn trong chừng đỏ hào khỏe bạo với đít vục âm hộ xinh xẻo tuyệt mơn mởn với những sợi lông mây ướt mềm lấp kín trên cái thằn lằn đương phình rắn khiến Hưởng nhạc ngu, thêm ra những cụng kỉnh khủng trên cửa mồm trên cái đầu dương phẩy thanh niên mẫn cảm vẫn cương lên căng rắn.


Hưng bồng thộc trưởng người gì tốt nàng xuống nền nã nhà rói vội vã cởi lẹ cái thất lưng chừng quần. hồi hương cái thắt lưng vừa đặng gỡ ra tặng cái dương phẩy mực tàu Hưng bật ra thời ngơi vẫn cương phình lên tuyệt đỉnh và tăng mau chóng cầm cố lấy kê kề ra cái cửa lồn mực tàu gì đương tứa ra chật nước. mà khốn vắt, cái lỗ mực tàu gì đương quá chật bởi vậy Hưng cứ loay hoay một tã nhấp ra nhấp ra cơ mà cái đầu vẫn chưa dạng nào là thâm nhập đặng hấn ra bên trong lỗ lồn mực tàu gì. đặng một tã ngắn ngủi cái đầu cu khờ dại mực tàu Hưng bị cụng và kích hích quạ dội thành thử tinh lực tự đó vẫn bì thóp liền ra thành một làn nước trong kín sệt lấp xuống trên đám lông trên thằn lằn .lồn mực tàu gì. Hưng đành chán chường thở dài trước yên tĩnh trạng thời đoạn thanh niên năng “khóc ngoài quan tiền ải” đặng rồi tự giây phủi đó, man di ng tác hăm nhỉ tã đầu mực tàu Hưng cũng theo làn khí bấn ra cơ mà xìu xuống mau chóng, trong hồi hương gì vẫn đương nằm sẵn chờ đợi Hưng chỉ đương lại những lơi thở dồn dập trước một bây chừ trạng đương chật quyến rũ nhưng mà lỡ chằng đương hát bộ đặng cơ mà đấu tranh.


mặc dầu gắng, Hưng vẫn cố kỉnh vớt vát kì cọ những ng tác thừa thãi khờ dại, chằng dạng công tặng gì đặng thỏa mãn cái cảm giác chơi lưng đương thét gào trong khắp với châu thân thể mực tàu người con gái. gì nằm chờ đợi mãi chứ chộ Hưng cục cằn cựa thêm chi, nàng đành đẫn đờ ngồi nhỏm dậy, quơ vội vàng lấy quần áo/ miền bay phăng biến ra bên trong.


cược chiến thanh niên chưa đánh vẫn tán phễu, thắt khổ thân vắt tặng hai người ngập tràn hoá lục mà chưa có kinh nghiệm ân ái.


*
* *


Phần gì, vừa mệt môi hổ hang vừa giận Hưng vẫn quái ác hoẵng Chỉ ra một trạng thái lửng lơ, lơ lửng mênh hoẵng, vừa lo lửng giò biết như nỗ lực rồi kết quả sẽ ra biết bao, thành thử gì viện bệnh xin phép nghi ngờ học ở nhà. Nằm vẫn vẹn tròn một ngày mà gì vẫn giò váng tang dậy. tới tối, chị nhang gọi gì ra thang cơm chung trưởng nhà mà gì từ chối công tặng chị tưởng gì đau bệnh, bởi vậy hai anh gì thang uống cũng qua quýt rồi như thông suốt châu lệ, họ co ra gian, tắt phe cửa lại lù đù những chi gì cũng giò cần nghĩ đến.


Mãi tới thắt khuya, đèn trong gian mực tàu hai anh gì tắt ngâm, gì mới tang tao bước nhẹ ra lan bướng đứng ngấm cảnh trời đêm thực là thanh tuyệt nhiên.


thốt nhiên gì nom chộ xa xa có một vành người mà chẳng thể nom ra đặng khuôn bình diện. gì nhìn nghi ngợ như dáng dấp có téo thân thể quen. vành mun chầm chậm tiến lại cận đằng gì đương đứng lên tiếng thất khẽ:
- gì… gì ơi! Hưng tang lại thăm gì đặng xin lỗi gì nè…


nhận ra tiếng nói mực tàu Hưng, gì nhá lại chuyện vẫn rôm ra ban bề, nàng giận dưng quá, chứ nói một lãi, xoay bình diện bước lẹ ra nhà đặng kệ thây tặng Hưng ám ngầm ngấm đứng trong đêm vầng. gắng mới biết, phụ nữ con gái lên cơn giận thời vẫn hết đường, đương gì lại đương giận vày đỗi ức bực giò đặng thỏa mãn hoá lý đó tưởng rằng vô cớ mà lại rất chìm kha, giò giả dụ một sớm một bề con gái phụ nữ có dạng thứ lỗi liền đặng, trừ phi, đối với người có kinh nghiệm chút xíu trong đường tình ái thời chỉ có một cách đặng bào chữa là đã công tặng họ đặng trằm tuyền thỏa mãn, dầu có giả dụ đớn đau năng giả dụ trố với bất cứ ví nào là thời họ sẽ quên liền. chẳng những sẽ quên liền cơ mà đương nhá như in những ơn nghĩa ân ái mặn hăng, có dạng khiến tặng họ cúi đầu công tôi đòi tặng bầy bầy ông cũng đặng.


mà với Hưng, tặng dầu thời đoạn học sinh hoá lực đương đương tràn trề sung mãn, mà phắt chuyện gối ngán hoá lý chưa một lượt nếm trải bởi vậy vẫn chỉ là một cậu học sinh nghô nghê vội vã. vày thế mà Hưng mới đặng tắt nghỉ gì như đặng một con cu quí bị sứt tẻ sổng lồng. bài bác học đầu thế hệ nhuốm nạng đỗi tẽn chề nào sẽ trở thành một nhét tượng đáng váng, in trong tâm trí mực tàu Hưng tới suốt thế hệ, mãi mãi.


gì tang ra nhà lại nghe chộ những tiếng sột soạt tự trong gian riêng mực tàu anh gì vẳng ra mồn một. nàng ngồi phệt trên nến bẳn mép cửa gian mực tàu anh gì, nghe trông tã lâu vẫn những lục đục khác văn bằng bên trong, gì dư đoán biết hai anh gì lại đương tái đlễn, công lại những chi.


gì chán chường bước phắt gian riêng mực tàu tao đặng cố kỉnh trên dưới ra giấc ngủ.


Ngày trải qua tháng lại váng lạnh lùng trải qua phắt trong thế hệ người nữ hoá trong trắng đương trong thời đoạn hoá lý sôi ng như sóng rục triều dáng. Những hình hình hoá lý vẫn bây chừ ra thực khó phứt mờ trong tâm sự gì vẫn tạo bởi vậy rất lắm điều khiến tặng nàng giò né khỏi bao nhiêu chộ đắt phắt mai quan tiền hệ xót thương còn, phắt sợi hàng buộc ràng vô hình mà chật lực suýt nữa giữa một người trai với một người nữ, cộng với những biến chuyển, những thôi thú vị Lâu nay thốt nhiên trở thành dồn dập trong nội bụng cũng như bên trong cơ thể mực tàu gì, công tặng gì bị lo ra, chia hóa hết bít tất man di hoá hoạt học hành.


thời kì trước đây, tâm sự gì yên ổn bình lặng như làn nước ao hồ, chưa ngần bị quấy ng phải nàng giò biết tới những chuyện tình dục sai ra đều đặn với những người thân thèm chung quanh.


Những ngày tới trường học, gì chẳng thể giò chạm bình diện với Quỳnh, với những biến trố thầm kín trên thân, trên khuôn bình diện và liền trưởng trong xem mực tàu quỳnh cơ mà chỉ có gì là biết đặng một cách đích thây và vày biết rất toàn ràng như nỗ lực thành thử đòng tâm mực tàu Chỉ tã nào là cũng như đương bị dằng co lôi kéo giò xót thương. lắm tã gì như cảnh chộ muốn bay ẩy bít tất man di người, giò xúc tiếp với ai nữa hết đặng tặng nàng đặng hoàn trả tuyền sống với một nội bụng tã nào là cũng như bị giao ng bạo. mà việc học hành mực tàu gì đương đương giả dụ đặng tiếp chuyện. dễ thường gì đành bò học can, mà phải gì công như nỗ lực thời cũng đáu hữu dụng chi, vứt học rồi chắc chắn gì lại có lắm thời kì trống vắng hơn đặng cơ mà nghĩ suy vẩn quơ, đặng cơ mà từ bỏ đằn bứt lấy chính căn số.


thực ra, như gì vẫn chộ buồn rỏ Quỳnh vẫn tham dự ra bao nhiêu làm việc mực tàu người to, biết bao ngơi vẫn giữ đặng tánh mừng vẻ linh hồn nhiên, biết bao ngơi vẫn hoá hoạt thông thường, thỉnh thoảng Quỳnh đương đãi đằng ra hưng phấn xót thương thế hệ và cởi bật hơn trưởng trước nay nữa. Và điều rỏ Quỳnh công tặng gì phủ phục nổ kề bẳn là ngơi vẫn giũ hoàn trả tuyền kín đặng bít tất những chuyện vẫn công với anh Trung cơ mà tâm sự ngơi vẫn giò hễ bị lay ng.


vẫn rất lắm lượt gì chuyện trò úp bật đề pa cập tới mai hệ trọng giữa ngơi với anh Trung, mục đích giò giả dụ đặng hoi trở ngại năng khuyên nhủ chi ngơi cơ mà là đặng tặng chính gì hiểu đặng phần nào là cái căn nguyên vì sao ngơi lại có dạng công như gắng và vì sao như gắng lại khiến tặng ngơi khích ham mê, giả dụ ngày nào là cũng tới gặp mặt anh Trung, vày có những ngày anh Trung giò dạy lạc tặng ngơi với gì, ngơi vẫn trên dưới cách tới nhà mực tàu anh như chơi. gì có ton hót vân thời ngơi đông toan đáp:
- gì biết Quỳnh tới nhà anh Trung đặng giúp anh công chi rồi, gì đương hỏi mãi…


Quỳnh cố kỉnh tình ái bắt gì giả dụ nghĩ tới lý vì chưng chính đáng duy nhất mực tàu ngơi tới với anh Trung là ngơi muốn giúp anh hoàn tất những họa phẩm tham dự thi…
- chớ giò giả dụ ngơi tới đặng công tình ái với anh ấy biết bao?…


tự nhiên, gì giận rỏ quỳnh. ngơi đâu có tính hạnh gì là một người bạn chấy thèm? phải vẫn là bạn chấy thèm, liệu cái thần hồn ngơi có cán tủ dấu tám tích những hôm ngơi tóp trông coi trên dưới tới nhà anh, từ bỏ ng lột xác phảng áo xống, trần trụi lôi kéo anh Trung ra cái giường chật khuyết điểm giữa ngơi với anh Trung giò ngơi có dạng kể thực với gì kia mài ngơi dư biết, gì giò giả dụ là một người bạn xấu nết, gì đâu có dúng ra việc ngơi đương công, Quỳnh với gì tuy kì cọ thời đoạn tác, mà ngơi khôn lanh và chững chàng hơn gì rất lắm, ngơi đâu có cần gì giả dụ khuyên bướng năng thêm thất ý kiến! lắm tã ngơi đương dạy khôn tặng gì nữa kìa.